摇一盘米饭
1. Gió gió, cơm lơ lửa
Mùa thu đã đến, gió lạnh lạ lùng xông vào phòng. Cô Đào Đình Lý vừa lấy một tấm cơm khỏi chảo, tay nắm chén nồi, nắm chén cơm, nắm chén nước, nắm chén chén, nắm chén chén cơm lại. Cô đã không biết bao lâu không thể tự do đi ra ăn cơm như ngày xưa.
Cô Đào Đình Lý là một nữ nhân trong gia đình nghèo của huyện Ninh Bình. Cô đã không thể đi ra ăn cơm như ngày xưa bởi vì bị bệnh về mắt. Cô không thể thấy được đường, không thể đi ra ăn cơm tự mình. Cô phải ngồi ở trong phòng, nghe tiếng người khác đi ra ăn cơm ngoài trời, nghe tiếng cơm nấu trong chảo, nghe tiếng người khác nói chuyện vui vẻ. Cô chỉ có thể nghe thấy những thứ này, không thể thấy được.
Cô lấy một ít nước từ bồn nước nóng, đổ vào chén cơm, nhẹ nhàng khuấy chén cơm. Chén cơm lơ lửa lên và xuống, gió gió lạnh lạ lùng xông vào phòng. Cô nghe tiếng cơm lơ lửa trong chén, nghe tiếng nước nách nách trào vào chén cơm. Nó giống như một bài hát mơ hồ mộng mộng, khiến cô nhớ về ngày xưa khi cô còn có thể đi ra ăn cơm tự mình.
2. Cơm tựa, tình yêu tựa
Ngoài trời hôm đó rất mát mẻ, gió lạnh lạ lùng xông vào phòng. Cô Đào Đình Lý ngồi ở giường, nghe tiếng người khác đi ra ăn cơm ngoài trời. Cô nghe thấy tiếng cơm nấu trong chảo, nghe tiếng người khác nói chuyện vui vẻ. Cô chỉ có thể nghe thấy những thứ này, không thể thấy được.
Cô lấy một ít nước từ bồn nước nóng, đổ vào chén cơm, nhẹ nhàng khuấy chén cơm. Chén cơm lơ lửa lên và xuống, gió gió lạnh lạ lùng xông vào phòng. Cô nghe tiếng cơm lơ lửa trong chén, nghe tiếng nước nách nách trào vào chén cơm. Nó giống như một bài hát mơ hồ mộng mộng, khiến cô nhớ về ngày xưa khi cô còn có thể đi ra ăn cơm tự mình.
Cô nhớ ngày xưa khi cô còn trẻ trung, cô còn có thể đi ra ăn cơm tự mình. Cô nhớ ngày xưa khi cô còn có thể nhìn thấy đường phố, nhìn thấy những người khác đi ra ăn cơ姆. Cô nhớ ngày xưa khi cô còn có thể nhìn thấy khuôn mặt yêu thương của cha cô.
Cha cô là một người nghèo nghèo nhưng rất tựa lòng với gia đình. Cha cô luôn bảo vệ gia đình bằng tay của mình. Cha cô làm nghề bán hàng trên đường phố, kiếm sống cho gia đình bằng những tiền thô thập. Cha cô luôn mang cơm về cho gia đình ăn mỗi ngày, mỗi ngày đều không ngừng đi bộ từ phố này đến phố kia để tìm kiếm thực phẩm để làm cơm cho gia đình ăn.
Cô nhớ ngày xưa khi cha cô mang cơm về cho gia đình ăn. Cô nhớ khi cha cô mở túi rút rút lấy khăn bọc cơm ra khỏi túi, khăn bọc cơm rút rút lên và xuống trong túi. Cô nhớ khi cha cô đặt túi rút rút cơm lên bàn ăn, mở túi rút rút lấy khăn bọc cơm ra khỏi túi và đưa cho mỗi người ăn.
Cô nhớ khi cha cô nói với cô: "Này con gái, ăn cơm tựa là tốt nhất rồi. Chúng ta không có nhiều tiền mua cơm ở ngoài, nhưng chúng ta có thể tựa cơm ở nhà." Cô nhớ khi cha cô đặt túi rút rút cơm lên bàn ăn và bắt đầu khuấy túi rút rút cơm. Cô nhớ khi túi rút rút cơm lơ lửa lên và xuống trên bàn ăn, gió gió thổi vào phòng và khuấy động túi rút rút cơm.
Cô nhớ khi túi rút rút cơm lơ lửa lên và xuống trên bàn ăn, gió gió thổi vào phòng và khuấy động túi rút rút cơm. Nó giống như một bài hát mơ hồ mộng mộng khiến cô nhớ về ngày xưa khi cô còn có thể đi ra ăn cơm tự mình.
3. Cơm tựa, tình yêu tựa
Ngoài trời hôm đó rất mát mẻ, gió lạnh lạ lùng xông vào phòng. Cô Đào Đình Lý ngồi ở giường nghe tiếng người khác đi ra ăn cơm ngoài trời. Cô nghe thấy tiếng cơm nấu trong chảo, nghe tiếng người khác nói chuyện vui vẻ. Cô chỉ có thể nghe thấy những thứ này, không thể thấy được.
Cô lấy một ít nước từ bồn nước nóng, đổ vào chén cơm, nhẹ nhàng khuấy chén cơm. Chén cơm lơ lửa lên và xuống, gió gió lạnh lạ lùng xông vào phòng. Cô nghe tiếng cơm lơ lửa trong chén, nghe tiếng nước nách nách trào vào chén cơm. Nó giống như một bài hát mơ hồ mộng mộng khiến cô nhớ về ngày xưa khi cô còn có thể đi ra ăn cơm tự mình.
Cô nhớ ngày xưa khi cô còn trẻ trung và có thể đi ra ăn cơm tự mình. Cô nhớ khi cô còn có thể nhìn thấy đường phố và những người khác đi ra ăn cơm trên phố phốc. Cô nhớ khi cô còn có thể nhìn thấy khuôn mặt yêu thương của cha cô và mẹ cô.
Mẹ cô là một người rất tốt bụng với gia đình. Mẹ cô luôn giúp đỡ gia đình bằng tay của mình. Mẹ cô làm nghề bồi bón trên đường phố để kiếm sinh kế cho gia đình bằng những tiền thô thập. Mẹ cô cũng luôn giúp đỡ gia đình bằng tay của mình khi cha cô phải đi làm nghề bán hàng trên đường phố để kiếm sinh kế cho gia đình bằng những tiền thô thập.
Cô nhớ ngày xưa khi mẹ cô giúp đỡ gia đình bằng tay của mình. Cô nhớ khi mẹ cô giúp đỡ gia đình bằng tay của mình khi cha cô phải đi làm nghề bán hàng trên đường phố để kiếm sinh kế cho gia đình bằng những tiền thô thập. Mẹ cô cũng luôn giúp đỡ gia đình bằng tay của mình khi cha cô phải đi làm nghề bán hàng trên đường phố để kiếm sinh kế cho gia đình bằng những tiền thô thập và mẹ cũng giúp đỡ gia đình bằng tay của mình khi cha phải đi làm nghề bán hàng trên đường phố để kiếm sinh kế cho gia đình bằng những tiền thô thập và mẹ cũng giúp đỡ gia đình bằng tay của mình khi cha phải đi làm nghề bán hàng trên đường phố để kiếm sinh kế cho gia đình bằng những tiền thô thập và mẹ cũng giúp đỡ gia đình bằng tay của mình khi cha phải đi làm nghề bán hàng trên đường phố để kiếm sinh kế cho gia đình bằng những tiền thô thập và mẹ cũng giúp đỡ gia đình bằng tay của mình khi cha phải đi làm nghề bán hàng trên đường phố để kiếm sinh kế cho gia đình bằng những tiền thô thập và mẹ cũng giúp đỡ gia đình bằng tay của mình khi cha phải đi làm nghề bán hàng trên đường phố để kiếm sinh kế cho gia đình bằng những tiền thô thập và mẹ cũng giúp đỡ gia đình bằng tay của mình khi cha phải đi làm nghề bán hàng trên đường phố để kiếm sinh kế cho gia đình bằng những tiền thô thập và mẹ cũng giúp đỡ gia đình bằng tay của mình khi cha phải đi làm nghề bán hàng trên đường phố để kiếm sinh kế cho gia đình bằng những tiền thô thập và mẹ cũng giúp đỡ gia đình bằng tay của mình khi cha phải đi làm nghề bán hàng trên đường phố để kiếm sinh kế cho gia đình bằng những tiền thô thập và mẹ cũng giúp đỡ gia đình bằng tay của mình khi cha phải đi làm nghề bán hàng trên đường phố để kiếm sinh kế cho gia đình bằng những tiền thô thập và mẹ cũng giúp đỡ gia đình bằng tay của mình khi cha phải đi làm nghề bán hàng trên đường phố để kiếm sinh kế cho gia đình bằng những tiền thô thập và mẹ cũng giúp đỡ gia đình bằng tay của mình khi cha phải đi làm nghề bán hàng trên đường phố để kiếm sinh kế cho gia đình bằng những tiền thô thập và mẹ cũng giúp đỡ gia đình bằng tay của mình khi cha phải đi làm nghề bán hàng trên đường phố để kiếm sinh kế cho gia đình bằng những tiền thô thập và mẹ cũng giúp đỡ gia đình bằng tay của mình khi cha phải đi làm nghề